TRANG CHỦ

29 tháng 6, 2014

Xả chút đê -


 .Phố tôi em Bướm dễ thương
Hoa hậu xinh lém nhất phường đã thi
 .Cô Thẽm vừa mới sửa TI
VI-mất mấy triệu cười khì ngơ ngu
.
 . Bác Cột  chó đớp con  CU
GÁY tiếc  rồi cứ bù  lu  ầm ầm
 .Nàng Mẹt thích ra bụi DÂM
BỤT ngồi rồi cứ cười thầm làm xinh
.
 .Cái Hĩm thì thích làm TÌNH
NGUYỆN VIÊN cho bác thương binh gần nhà
 . Chú Gộc kẹp hai quả CÀ
CHUA gặp chị Mít cứ kề ka than thèm
 .
 . Ông Dê rất thích bóc tem
Thư dì hàng xóm tên Lem gửi về
 .Thím Lẹo vừa tắm vừa PHÊ
BÌNH thằng cháu mải mê hoạt hình
.
 . Thắm mới lớn đã có KINH
NGIỆM trong chuyện vỡ ân tình chia tay
 . Thằng chày đang há đời CAY
CÚ bát bún ốc sáng nay ớt chìm
.
 .Bé Hĩm lại thích sờ CHIM
CHÈO BẺO ông cột mới tìm nơi quê
 . Thế thôi kẻo bạn ảo chê
Giở  hơi kể chuyện lê thê như khùng


25 tháng 6, 2014

Ừ THÌ

Ừ thì tui là contylua-
Đúng là như vậy –từ khi chơi ảo tui đã lừa tất cả mọi người ,mà lừa rất bền –nếu không vì bên ấy thì tui cũng chẳng gần như thật thà thế này
.
Ừ thì tên tui không phải là Lê Trần Minh mà là tên khác ,mà bên ấy có biết bao nhiêu người bạn đang giao lưu mang tên thật không nhỉ
.
Ừ thì tui không phải sinh năm 1976 mà già hơn nhiều –tuổi thật ngoài 50 rồi –mà trên ảo này trẻ thành già –già như trẻ biết bao nhiêu người có chết ai đâu nhỉ ?
.
Ừ thì tui không phải người Huế -chẳng có giây mơ rễ má gì với người Huế hết á –Năm 81-84 tui chỉ đi lính cùng dân Huế thôi –nhưng bản thân tui rất yêu đất Huế và  con người Huế -Thực chất tui là người Hà Nội –mà tỉnh nào thì có vấn đề gì khi chơi ảo nhỉ ?
.
Ừ thì không ai biết nghề nghiệp chính của tui –nhiều người cứ đoán gìa đoán non về công việc làm của tui thôi –chứ chơi ảo 5-6 năm nay rồi tui chứ hề nói với ai một cách nghiêm túc về nghề nghiệp của mình cả .Mà thực chất tui chỉ là kẻ giang hồ -ra tù vào tội –(Chưa đến mức tù là nhà lệnh tha là giấy phép nhưng cũng vài ván ,mỗi ván mấy quyển rồi )-Nhưng giang hồ thì không làm thơ được à ?
.
Ừ thì tui vào ảo rồi cũng có lừa tình đó –mà điểm dừng của tui luôn ở chỗ không gây thù hận như một số người đâu (Một số kẻ thỉnh thoảng cứ phải đóng blog –đổi tên rồi chạy trốn vì bị gái rượt đó )Tui đâu đã hại ai tới mức đó nhỉ
.
Ừ thì bây giờ đã đạt được mục đích rồi đó –vạch mặt tui với mọi người –chắc bên ấy đang cười vì tui đã phải nói ra sự thật này nhỉ -
.
Mà bên ấy ơi –tui thua rồi –mọi người sẽ khinh bỉ tui và không giao lưu với tui nữa –Nếu tui lấy tên thật rồi đi giao lưu thì cậu đã biết rồi và lúc đó cậu lại đi nói đó chính là tui .Còn đổi tên khác thì vẫn là đi lừa mà
 .
Ừ thì bên ấy đã thắng –mà thắng ở mức độ nào liệu có biết là bao nhiêu không ?Hay thắng rồi cũng không được vui hở ?-Tui đã tự thú rồi -Bên ấy khỏi phải vất vả nữa-khỏi phải đi buôn nữa nhe -
-Cũng chỉ vì quá khứ không tốt lên tôi mới phải ẩn thân và dối trá mọi người thôi mà -có một điều là thơ tôi thì đúng nội tâm(Trừ một số bài họa còn thì rất thật không hề phóng tác đâu )
7năm nay rồi tui về nhà –tìm ra thú vui trên ảo và là thú vui đơn giản nhất mà tui tìm ra để né bước những rắc rối ngoài đường mà một kẻ như tui hay gặp phải lên tui sẽ không bỏ ảo –nhưng lúc này tui phân vân quá –không biết sẽ chơi tiếp như thế nào đây ?
 .

''Anh nay công tử kệnh vòm 
Mai này kện rập biết mòm vào đâu 
Không vòm không sộp không te 
Niễng mũm không có ai mê nỗi gì ''
Nguyên hồng 

23 tháng 6, 2014

Em Cùng đêm phố -

Nỗi hờn em khi chân đưa qua phố
Cơn gió nào đi qua ngón tay đan
Sắt se thêm đời gõ  nhịp lỡ làng
Với buồn em chiều lang thang phố nhỏ
.
Nắng tắt chiều hoang mờ đôi lối mộng
Hình như sương đang ướp miền thịt da
Nỗi buồn ngọt trong đêm phố nhập nhòa
Em vơ hết những sợi đau gói lại
.
Khói tỏa sương buồn phố như dài mãi
Tàng bóng cây nghiêng xế dưới trăng buồn
Thầm rụng câu thương nhớ một hờ suông
Dạ sa dòng lệ lòng sao lành lạnh
.
Rả rích đêm lòng em sao chành chạnh
Mờ tỏ đèn cứ đua cùng trăng rơi
Nỗi bình yên trong em cứ gọi mời
Thong thả phố với đêm rơi thăm thẳm
.
Tình cờ chạm đã một thời xa vắng
Rồi ân tình treo vào cõi mộng ru
Làn hương tình loang theo gió hững hờ
Chỉ con vướng chân em trong phố cũ
.
Bối rối lòng bên phố xưa từ tạ
Em mong nhiều đêm hết ló mặt trời
Tan sương hờn cứ cắn nhẹ trên môi
Cho ban mai nắng tan sương –vương tóc
-

BÀI HỌA BÊN BLOG Hà Băng -

19 tháng 6, 2014

ĐỢI-

Chiều nay giọt nắng hững hờ tơi
Quyến luyến xác phượng rụng  tơi bời
Hình như mùa đã vào mùa đổi
Tàn dư hóa kiếp nắng nỏ phơi
.
Ơi chiều thả nắng vàng rong chơi
Bặt rồi tiếng ve nhạc không lời
Mây xưa bên lề mùa  lối cũ
Chờ rủ gió mang  thêm hương đời
.
Đợi những tiếng thầm của lá rơi
Thanh âm khe khẽ tiếng gọi mời
Trăng lồng tàng bóng soi tương ngộ
Men say nghiêng dáng lối duyên cười .
.
Dẫu biết chuyện xưa gió lả lơi
Lá vàng xao xác mùa xa rời
Thiên thu câu chuyện vào xa lắc
Vẫn đợi phút giây của một thời
.
Đợi giải tơ vàng phía xa khơi
Dư ảnh không quên vàng nắng ơi
Bâng khuâng chợt thấy mùa tan muộn
Đâu đó  vài cánh phượng chơi vơi

14 tháng 6, 2014

Huỳnh Xuân Sơn với cảm nhận bài thơ Đời Lá của tác giả Trần Minh Lê

Tôi biết đến tác giả Trần Minh Lê thời gian gần đây và đã đọc rất nhiều tác phẩm của anh. Đề tài được anh viết hầu như là thơ tình….
Thật bất ngờ hôm nay tôi gặp bài thơ Đời Lá dẫu đã coi tên tác giả…mà vẫn phải xem lại. Một bài thơ khác hoàn toàn với một Trần  Minh Lê. Từ tình thơ, ý thơ, câu chữ hoàn toàn thay đổi. Thơ mênh mang ý, hồn phiêu du theo câu chữ và chuyên chở một khối tình nặng trĩu. Bố cục chặt chẽ xuyên suốt toàn bài là sợi dây tình cảm kéo người đọc cuốn theo:
Đời Lá
Lá nhìn vào khoảng trống rộng mênh mang
Nơi chất chứa bao buồn vui sướng khổ
Lá gần trọn một đời hoa cây cỏ
Chỉ còn sót chút sắc vàng chiều nay
.
Mà đảo chao giữa trời đất vần xoay
Dốc nhân gian chạm chân ngày vào tối
Định mệnh đời càn khôn ai dời đổi
Vẫn reo gió thèm vương nắng dư dôi
.
Đời lá trải mưa nắng bao mùa trôi
Đủ gánh đời với mầm xanh thành lá
Thời gian đắp vận đổi rời chẳng lạ
Run trên cành mà cười với chồi non
.
Trọn kiếp rồi giờ ngồi đếm héo hon
Trong nắng đời chiều nay đang vụn nát
Mảng nối tình trong lòng ta phiêu dạt
Thương lá vàng đang khắc khoải hồn đau
.
Trong lòng ta héo hắt nỗi khổ sầu
Hồn se sắt hận đơn côi xanh nụ
Lá vàng ơi chiều rời đừng ủ rũ
Bao mầm cây còn đón nắng ngoài kia -
-
Viết cho mẹ -(Trần Minh Lê)

Tôi đã đọc được ở đâu đó đại ý là: muốn hiểu một tác phẩm trước hết phải hiểu về tác giả, cùng hoàn cảnh ra đời của tác phẩm đó…với Đời Lá tôi chưa biết gì về tác giả, nhưng thông qua những lời sẻ chia của bạn bè anh. Tôi được biết tác giả đã bước sang bên kia sườn dốc của cuộc đời…rớt xuống vực đôi lần rồi lại tự tìm cách trèo lên…sau những lần va đập đến xác xơ ấy, tác giả hiện đã ổn định và có lẽ là đang “đơn côi xanh nụ”.
Thế rồi khoảng hơn một tuần nay, người mẹ già đã “chót cành chiếc lá vàng đu” bỗng nhiên bị bệnh hiểm nghèo…Tác giả vào bệnh viện nuôi mẹ…tình mẫu tử thiêng liêng, là khởi nguồn cho tiếng nấc nghẹn trong tim, bật lên thành những câu thơ tràn đầy tình cảm. Nhưng theo một nhịp thơ trầm trầm khắc khoải…

Lá nhìn vào khoảng trống rộng mênh mang
Nơi chất chứa bao buồn vui sướng khổ
Lá gần trọn một đời hoa cây cỏ
Chỉ còn sót chút sắc vàng chiều nay

Thật cảm động khi tác giả mượn hình ảnh chiếc lá để thay cho đại từ nhân xưng Mẹ. Vâng đời Lá đã gần trọn vòng đời dẫu là kiếp cỏ cây…Cuộc đời của lá đã trải qua “bao buồn vui sướng khổ”..”Chỉ còn một chút sắc vàng…” nhìn một “khoảng trống”. Mà khoảng trống này lại “rộng đến mênh mang”…Lá nhìn gì? Lá muốn tìm gì? Trong khoảng trống ấy! tác giả liệu có giúp được gì cho Lá hay không?

Mà đảo chao giữa trời đất vần xoay
Dốc nhân gian chạm chân ngày vào tối
Định mệnh đời càn khôn ai dời đổi
Vẫn reo gió thèm vương nắng dư dôi

Vậy đấy! cả một đời lam lũ, tảo tần. Cho đến lúc chỉ còn chút sắc vàng mà vẫn phải “đảo chao giữa trời đất vần xoay”.
Vẫn biết để đến được chân “dốc nhân gian”..hay là khoảnh khắc giao thoa giữa chiều và tối. Đã là cả một chặng dài vất vả mà con đường ấy không thể biết trước, không thể rời đổi. Tất cả đã được định đoạt bởi Số trời đã định.
Nhưng vẫn “thèm vương nắng dư dôi”. Một khổ thơ mang tính triết lý của nhà Phật. Mang mang nỗi niềm như khát khao, như cam phận và rất thơ rất tình qua những từ như “chao đảo”, chạm. dời đổi, thèm, dư dôi…khiến cho khổ thơ cũng muốn chao đảo theo nỗi niềm tác giả…
Sau khi không đành, nhưng vẫn phải cam phận…bởi biết chẳng thể dời đổi. Tác giả  có lẽ đã ngồi nhìn mẹ già héo hắt rất lâu anh mới có thể cảm nhận được…

Đời lá trải mưa nắng bao mùa trôi
Đủ gánh đời với mầm xanh thành lá
Thời gian đắp vận đổi rời chẳng lạ
Run trên cành mà cười với chồi non
Với tuổi đời của Lá xấp xỉ tám mươi. Biết bao nhiêu vất vả, khổ cực của thời cuộc…Đời Lá đã kinh qua hai cuộc chiến tranh ác liệt. Những năm toàn quốc kháng chiến “tất cả cho tiền tuyến”vậy  hậu phương còn lại những gì?
 Rồi những năm thời bao cấp khốn khổ thiếu ăn thiếu mặc…khó khổ chung với cái khó khổ của cả dân tộc. làm sao đời lá sung sướng được..
 Đôi vai gầy guộc nằm thiêm thiếp trên giường bệnh kia , một thời dọc ngang, lặn lội, gánh vác, nuôi một bầy  mầm non từ lúc cựa mình tách vỏ nay thành lá xanh. Trong đó có tác giả của chúng ta.
Lá biết, tác giả biết và có lẽ cũng nhiều người biết và đành chịu “Mẹ già như chuối chín cây…” nhưng sao đọc câu thơ “Thời gian đắp vận đổi dời chẳng lạ” vẫn cứ xót xa, vẫn cứ mặn đắng trong lòng.
Đặc biệt là câu thơ “Run trên cành mà cười với chồi non”. Một hình ảnh cảm động vô cùng, nghệ thuật thơ ca có lẽ trong hoàn cảnh này chưa có câu thơ nào hay hơn thế mà tôi từng được đọc. Hình ảnh chiếc lá vàng lay lắt trước gió vẫn lạc quan nở nụ cười nhìn những chiếc lá xanh, lá non, mầm cây vừa nhú…
Một sự ví von tuyệt vời, khi hình ảnh chiếc Lá Vàng ấy, cũng chính là những người phụ nữ như mẹ của tác giả và biết bao bà mẹ Việt Nam khác…”cha mẹ thương con biển trời lai láng…” Bản chất của người phụ nữ Á đông là như vậy. Cả cuộc đời chỉ biết hy sinh cho chồng cho con và cho cháu…
Để rồi:

Trọn kiếp rồi giờ ngồi đếm héo hon
Trong nắng đời chiều nay đang vụn nát
Mảng nối tình trong lòng ta phiêu dạt
Thương lá vàng đang khắc khoải hồn đau

Đâu chỉ tác giả với “mảng tình nối…”Đâu chỉ có ruột rà thân thích của Lá mới “Thương Lá vàng đang khắc khoải lòng đau”. Hàng trăm bạn bè với những lời cầu nguyện sẻ chia với tác giả là minh chứng cho điều ấy…Trong khi đời của Lá đang trôi về cuối chiều…và có nguy cơ “vụn nát”. Thì chẳng có nỗi đau nào bằng nỗi đau của những người con phải chứng kiến….

Trong lòng ta héo hắt nỗi khổ sầu
Hồn se sắt hận đơn côi xanh nụ
Lá vàng ơi chiều rời đừng ủ rũ
Bao mầm cây còn đón nắng ngoài kia –

Khổ kết cũng chính là cái nấc của tiếng khóc trong lòng bật lên.
Tác  giả  ơi !“Đơn côi xanh nụ”cũng là do “dốc nhân gian” đã định đoạt cơ mà...
Thật xót xa khi nghe từ trong sâu thẳm đáy lòng người con cất lên tiếng kêu bi thương “Lá vàng ơi! chiều rời đừng ủ rũ./ Bao mầm cây còn đón nắng ngoài kia”.
Tới đây tác giả đã trả lại danh phận cho Đời Lá rằng :
Viết cho mẹ

Phải chăng dẫu trong lòng "héo hắt nỗi khổ sầu". Và hận cuộc đời đã để cho con phải ở thế "đơn côi xanh nụ"...Nhưng phía trước kia đường đời còn dài rộng để con đi...Con phải gắng gượng thôi. Phải vượt  qua thôi. Phải chăng ở cặp câu kết còn muốn nhắn nhủ với mẹ rằng...Lớp lớp con cháu của mẹ như "những mầm cây còn đón nắng..." Lá vàng trước gió lắt lay hôm nay cũng là điểm tựa cho những mầm non nối tiếp, hết thế hệ này đến thế hệ khác...

Sau tiếng nấc bi thương ấy! cùng với tất cả tấm lòng của những người con như tác giả Trần Minh Lê và rất nhiều người thân và bạn bè chia sẻ.
Ở Đời Lá tác giả rất thành công về bút pháp trong thơ. Không một chữ yêu, chỉ một chữ thương bên những  cụm từ như: Lá nhìn… Đời chao đảo…Còn sót chút sắc vàng….Trải nắng mưa…Lá gánh đời…Lá run… Đừng ủ rũ, thêm vài từ héo hắt, se sắt …khổ đau, đặc biệt là hai từ vụn nát.
Khiến người đọc như tôi và có lẽ sẽ có thêm nhiều bạn đọc khác nữa có cảm nhận:bài thơ là một khối yêu thương gắn kết bởi tình mẫu tử thiêng liêng. Ai cũng thấy, ai cũng có và ai cũng biết. Nhưng không phải ai cũng viết được một Đời Lá như tác giả Trần Minh Lê.

 Cầu mong sao điềm lành sẽ đến thêm một ngày là có thêm một tia hy vọng …Tôi xin mượn mấy lời thơ chia sẻ của tác giả  Hồ Ngọc Dũng để kết cho bài viết của mình:

Gió lay lắt Lá chưa về cội
Dẫu đã vàng nhưng cuống còn xanh
Đời người lắm lúc mong manh
Qua cơn thập tử vẫn lành đó thôi.

Sài Gòn 8/6/2014
Huỳnh Xuân Sơn

11 tháng 6, 2014

Hỏi câu lục bát -

   .Hỏi câu lục bát vườn thơ
Bỗng dưng sao để sương mờ giăng ngang
  .Trang giấy còn viết lỡ làng
Bay trong kỷ niệm ngổn ngang chòng chành
.
  .Tay rời ngõ nhỏ vắng tanh
Ưu phiền xiết chặt lấy cành tương tư
  .Rêu xanh sương phủ mịt mù
Trên con đường cũ xuân thu giao tình
.
  .Xuôi ngược gió rụng im thinh
Bao lần tay níu ta mình được đâu
  .Hàng cây cháy nắng rầu rầu
Ca dao đợi ý vần câu gió lùa
.
  .Bên ấy dìu dặt nhặt thưa
Hoa viên mơ mông lên chưa thấy về
  .Thơ kém một vận một bề
Tắm mưa chiều lạnh tái tê thôi đành
.
  .Chát chua chiều muộn rơi nhanh
Gửi thơ chia vợi những xanh xao lòng
  .Bao giờ mang nắng ra hong
Bao giờ lục bát ngỏ lòng ca dao 

10 tháng 6, 2014

TỪ ẤY-


Từ ấy người đi mộng úa tàn 
Hoa sim biệt khuất ải đồi hoang 
Aỏ huyền níu kéo mà không lệ
Oan trái trở về với ngổn ngang 
Cứ ngỡ hình ai duyên bèo bọt 
Nào ngờ bóng ấy phận đa mang
Em hỡi tình đời là quán trọ
Về đấy ru hời kiếp đa đoan
Viết cho bạn -

8 tháng 6, 2014

Ngẫm Đêm-


Đêm tôi sạt lở giấc mơ tôi 
Mục ruỗng trò chơi kiếp phận rơi 
Mùa tình bạc phếch thôi luân lạc 
Thả khói buồn vui rớt xuống đời 
.
Chữ nợ cầm tay với chính ta 
Cớ gì say duyên liếc sắc hoa
Đua chen tùng liễu thanh trầm khúc 
Lạc hồn mấy nẻo mịt mù xa 
.
Mộng cõi mây hồng đêm ngậm ngùi 
Trăng soi đáy nước lóng lánh rơi 
Ai hay thói đời buồn không bán 
Dại gì ai mua duyên thừa chơi 
.
Phận kiếp rong rêu nối trần tình 
Ru mãi ngọt ngào đậu im thinh 
Sầu ướp lời say giọt Ngâu rụng 
Thêm gió canh tàn chuyện tình mình 
.
Buồn lòng chênh chao đuổi buồn lòng 
Toan tính tả tơi tiễn nhau không 
Cay đáng thành khối trong xiêu dạt 
Ngọt bùi nỡ phím duyên số trông 
.
Ngẫm đêm tâm trạng với hoa đời 
Trà dư tửu thừa ước mơ tôi 
Thành lòng phù phiếm trong khờ dại 
Cuồng si lãng đãng sương sa đời -

7 tháng 6, 2014

Nghĩ


Nghĩ đến bạn xa lại chạnh buồn 
Năm qua tháng đến lệ còn tuôn 
Chén sầu cứ thế âm thầm chuốc 
Bể khổ giờ đây lặng lẽ luồn 
Khắc khoải tình xưa luôn réo gọi 
Bâng khuâng duyên cũ chẳng rời buông
Cuộc đời biến đổi nhiều ngang trái
Có biết lòng ta vẫn nhớ nguồn

2 tháng 6, 2014

Đời Lá-

Lá nhìn vào khoảng trống rộng mênh mang
Nơi chất chứa bao buồn vui sướng khổ
Lá gần trọn một đời hoa cây cỏ
Chỉ còn sót chút sắc vàng chiều nay
.
Mà đảo chao giữa trời đất vần xoay
Dốc nhân gian chạm chân ngày vào tối
Định mệnh đời càn khôn ai dời đổi
Vẫn reo gió thèm vương nắng dư dôi
.
Đời lá trải mưa nắng bao mùa trôi
Đủ gánh đời với mầm xanh thành lá
Thời gian đắp vận đổi rời chẳng lạ
Run trên cành mà cười với chồi non
.
Trọn kiếp rồi giờ ngồi đếm héo hon
Trong nắng đời chiều nay đang vụn nát
Mảng nối tình trong lòng ta phiêu dạt
Thương lá vàng đang khắc khoải hồn đau
.
Trong lòng ta héo hắt nỗi khổ sầu
Hồn se sắt hận đơn côi xanh nụ
Lá vàng ơi chiều rời đừng ủ rũ
Bao mầm cây còn đón nắng ngoài kia -
-
Viết cho mẹ -