Ti
ếng hét kéo
dài như tiếng vượn hú gọi bầy chọc vỡ không gian tĩnh lặng của khu lều lán khô
khốc ,nằm trơ trọi giữ cánh rừng đại ngàn làm mình không thể tiếp tục thả hồn
đi du lịch được nữa ,đành dậy khua tay tìm cặp kiếng và bao thuốc lá và bước ra
hành lang.
Cửa phòng bên
xịnh mở .Tay thạc sĩ người bản địa với mái đầu quăn tít và đen trùi trũi như
người Lào thò đầu ra ,thả một câu tiếng Việt như buôn cháo :Tình yêu là tất cả
đấy, chắc chúng lại tình tự rồi ,Thằng chồng lại đòi tiền uống rượu ấy mà –
.
Hồi ấy nhà em
ở phố đông
Nhà lầu gác
tía giầy Hồng Kông
Dáng em thướt
tha mắt môi đỏ
Khối kẻ đẳng
đeo ước làm chồng .
.
Thế mà lòng
em chẳng vẩn vơ
Tiểu thuyết
phim trường tìm tình mơ
Đã yêu bất chấp
dù lều nát
Hai trái tim
vàng trăng thả thơ
.
‘’Một ngày
lòng nàng phơi phới quá
Thoảng theo
cơn gió một làn hương
Có chàng lãng
tử rơi bộp xuống
Mật ngọt nâng
niu đặt vết thương ‘’*#
.
Nào ai ngờ đâu
gió chẳng êm
Gia đình bè bạn
phản đối em
Chàng ta kiết
xác vu vơ quá
Cái miệng chỉ
tốt khi lèm bèm
.
Cha mẹ bạn bè
là cái đinh
Tình là trên
hết ai hiểu mình
Ai Lao cũng
Tây –miền đấy hứa
Hai trái tim
vàng một mộng tình
.
Men nồng đâu
có hoà Nhật Nguyệt
Bây giờ rượu
đắng tách trăng sao
Lãng tử ru
mây buông vạt váy
Nâng chén
tiêu sầu mặc má đào
.
‘’Người ấy
thường hay túm tóc tôi
Nã tiền trong
lúc túi tôi vơi
Bảo rằng ông
đấm cho tim vỡ
Cho đến lòi
tiền ông mới thôi ‘’*#
.
Đời em lỗi nhịp
dòng châu ứa
Chẳng biết
trách ai lệ cứ trào
Hương hoa làn
tóc thôi lay gió
Mộng tình ai
đổi lấy chén cay
.
Cũng một kiếp
hoa cũng một đời
Bao người yên
ấm trong vui cười
Sao em bạc phận
vùi duyên kiếp
Rữa nhuỵ hoa
tàn một kiếp người
.
‘’Tôi nhớ lời
người đã bảo tôi
Nếu tao mà ngẻo
cúng mâm xôi
Thì đây xôi
thịt sẵn sàng đấy
Người ấy sao
không ngẻo cho rồi ‘’*#
.
*#-Chân thành
xin lỗi nữ sĩ TTKH vì đã nhại thơ của bà –
Savanakhet-14h20’ chủ
nhật ngày 24/3/2013