Tại em khóc lên trời hờn phố hạ
Lướt thướt buồn sao lại bắt đền anh
Chỉ vì em cứ héo hắt thưa mành
Lại đổ lỗi cho anh chiều trông ngóng
.
Cũng vì em mà thu mùa thay lá
Lấp phủ thềm che kín vết tình ta
Tình lạc lối trong hạ rơi khắc khoải
Giọt sương mềm làm ướt sũng người qua
.
Vì em thôi mà hạ cất vạn nắng
Gió nghiêng chiều hoàng hôn tím hờ trôi
Em đừng hờn cho ân nghĩa đầy vơi
Vết tình xưa ta lại gieo đường hạ
.
Thôi nhé em hạ đi rồi mùa tới
Buồn chiều xưa ta cất gió mang xa
Em nói đi vận lần ghét lá khô
Của thu tình cứ lấp vết tình cũ
.
Đừng khóc nữa để trời mưa đó
Nước theo dòng trôi miền nhớ không tên
Nay đôi ta lại chung mộng êm đềm
Nắng lao xao chiều vàng mây tím nhớ