Tàn xuân thưa vết chân sớm trưa
Qui luật cuộc đời sao khiên cưỡng
Néo mà chi ai nghĩa tình thừa
.
Nhân sinh nắng mưa trách ,than ,phiền
Sinh thời mong mộng đời lên tiên
Thiện phước trời cho nhiêu giữ lấy
Đổ dốc bóng đời hận hương huyền
.
Ta vẫn thệ nguyền ta là ai
Sống cho với nhận lòng chẳng phai
Chạm hương má đào trời thử vận
Hạnh ngộ trời thương thắm đào ,mai
.
Trách chi ngày cũ chuyện đã qua
Đi về thời gian xuân đã già
Vị tha tất cả đời hư thực
Tu nhân bản tính của riêng ta
.
Chết cũng ra ma bon chen chi
Sống đời cõi tạm đâu thiên di
Một đời một kiếp bao thu nhỉ
Trách móc ương ,xui để được gì ?
.
Trời ban bất nghì cõi luân thường
Tạo nghiệp chuyện đời rớt tai ương
Tự ta gieo chướng sao oán trách
Vô can đất trời lại chẳng thương
.
Long đong vấn vương dòng sông mê
Vay trả nghiệp duyên khổ mọi bề
Tình yêu ngang trái rồi đen bạc
Hận thù lẩn quẩn chẳng lối về
.
Sống đời nhiêu khê cõi tạm thôi
Thiện duyên vạn trường chẳng đoái côi
Nặng lòng thoát bước mộng tiên cảnh
Trần gian sắc ,không ngẫm người ơi
.
Buông bỏ tiếng đời ước bình yên
Sĩ diện ích kỷ đổ bến thuyền
Tham lam lời lỗ chi cũng bỏ
Tâm lòng nhẹ gánh thấy như tiên
.
So đo ngả nghiêng thật đã quên
Trời cho ta giữ vẹn tâm nguyền
Trước sau ta vẫn một bản tính
Ta làm mình chịu chẳng lụy phiền -