HÃY XA HOÀI HẬN -
Ai giận dỗi quên cả tình bạn cũ
Thương cho người mãi bước nổi nênh đời
Ừ thì thế cũng gác phận hoa bướm
Hờn giận rồi vơi cạn trái tim côi
.
Này em hỡi vũng lệ tắm trăng sầu
Tâm lòng đổi trong em bởi vì đâu
Có phải tính ghét ghen từ mấy độ
Hay lửa lòng đốt đá bến sông Tương
.
Chuyện đời thường vì đâu em hoài hận
Trăng Nguyệt tàn nát bấy một đời hoa
Vạt đầm mới em trùm trăng ngả tà
Thương tiếng khóc đêm hoa đăng cô hạnh
.
Buồn phận em chiếu tình trường chành chạnh
Chẳng ai tin lời thật nụ chát chua
Mấy hờ suông đời được mất thắng thua
Đẩy em vào miền gió đùa phận mỏng
.
Và từ đó trở mình buồn nuối tiếc
Tàn bao đêm em khóc đã mấy mùa
Mang tim hong trong vạt nắng chen đua
Của đời thường với miếng cơm manh áo
.
Lòng xát muối em cứ cười ảo não
Với họ mạc tất cả đều coi khinh
Càng khổ đau thật buồn cho gia thất
Mấy mươi năm em ôm ngậm tủi tình
.
Nộ ái ố làm cho em sóng sánh
Em ghét người ghét mấy mối tình chân
Cũng phận gái mà em ước xa gần
Chừng nồng mặn nhạt đời trong nước ốc
.
Nói chi nhiều thân em giờ nô bộc
Với tối đen quỷ sứ hại người ta
Xuyên thời gian em cưỡi ngựa xem hoa
Dụ cho kẻ thói ba hoa giúp sức
.
Dừng đi em –càng hận thêm bực tức
Chỉ đêm đen ngùn nghụt tận đáy lòng
Tĩnh tâm lại như bên đời thầm mong
Sẽ quên hết đời đau đã vốn có
.
Rồi có lúc tâm lòng em mở cửa
Cõi xuân thức khêu gợi một tình chân
Giot đàn xưa lại ngân lên khúc ái
Em hạnh phúc với thương nhớ xa gần .