-
U uẩn mãi rồi hoài mong cũng đến
Mưa ngoài hiên thoảng bất chợt gió đưa
Hắt mấy giọt trên má lạnh thao thê
Làm thức giấc nỗi buồn đang mê mải
.
Vị đời yêu rắc trên đường quan tái
Mấy mùa rồi thương khóc ngỡ cạn khô
Chát chua đời đã đủ vị sóng xô
Chợt đau thắt như tình cờ bóng vỡ
.
Ngọn mùa sang chậm câu thơ viết dở
Vẽ tình buồn trên trang giấy đời đau
Những thương lòng cứ đợi chờ mưa Ngâu
Sụt sùi thương rồi lại đường đổi nẻo
.
Chuyện xưa ấy hết theo ta lẽo đẽo
Kể từ ngày hồng nắng đổi hư hao
Lấy hư vô trao lại miền lao xao
Hồn phủ phong ướt đầm lệ thương khóc
.
Ừ phải rồi Tương Giang hồn yêu đọng
Cảm lẽ trời lên định mệnh ân thương
Ngàn giọt mưa sa trên cõi tình trường
Thấm lòng người trong thẳm sâu bờ bến
.
Màn sương khói phủ mây mền lưu luyến
Tím chiều loang mắt biếc ghé âm thầm
Cuối hôn hoàng vẳng lại khúc tơ âm
Miền non nước hữu tình rung trong dạ
.
Nhẹ trăng lên ngõ trúc lao xao lá
Hương quỳnh lan thoang thoảng quyện nhớ thương
Cùng ánh trăng ru đêm thật khiêm nhường
Chiều sương tóc cùng ân thương thủ thỉ
.
Lại hoài mong thay cho lòng mụ mị
Đổi càn khôn ta đoái một hình hài
Bước đường mây chu du dạo trần ai
Kết hình bóng thương hoài thu mấy độ
.
Quán tình chiều dạt dào biển sóng vỗ
Nhé người tình chớ để nhạt ý thơ
Một màu yêu mãi mãi hoàng hôn mơ
Đừng bao giờ để thơ về u uẩn