Thời trai trẻ lãng du sương gió
Cợt áo tà đùa gió mong manh
. Hồn nhiên đua với trời xanh
Lao đao nỗi nhớ long lanh mắt người
.
Đời là thế lên voi rồi ngã
Chốn đọa đầy sỏi đá lòng anh
. Bao năm cách biệt xuân lành
Lòng dần nguội lạnh vắng tanh mạn tình
.
Tình từ đó quên trong phiêu dạt
Cứ đong đưa cười cợt tím chiều
. Bụi mù phủ đá cô liêu
Đường trăm ngả, trái tim yêu lạnh lùng
.
Rồi cứ bước đường chung hoang lạnh
Mà chẳng chạnh nhân thế yêu thương
. Em qua rớt sợi chỉ hường
Rối lòng anh đó rồi vương nơi này
.
Cái ngày ấy trong anh là lạ
Nứt kén tằm nhả sợi tơ lòng
. Cởi đời lược chải tình hong
Guộc gầy đan lại long đong một thời
.
Thời tâm lạnh trăng mờ buông bỏ
Đã qua rồi nắng gió phiêu linh
. Âm trầm lại thả duyên tình
Thủ thỉ đọng nhớ cho mình tương tư
.
Mộng tình tứ lòng anh bối rối
Vì em mà xám hối anh mang
. Cảm ơn tình khúc thu vàng
Cảm ơn em mở đường sang mộng thường
.
Mà con đường tình anh sỏi đá
Mấy độ thu đôi ngả lìa xa
.Hồng điều phố đợi huy tà
Hôn hoàng tràn ánh ngọc ngà riêng em
.
Tháng năm đếm phù du mộng ảo
Chẳng quên em để lại ba đào
.Ngày xưa hoang lạnh hanh hao
Vì em anh đã lao xao ân tình