TRANG CHỦ

3 tháng 8, 2017

TÌNH MUỘN....


TÌNH MUỘN


Dẫu biết rằng ta chẳng thuộc về nhau
Nhưng sao cứ mãi cồn cào nỗi nhớ
Đường mình bước còn bao nhiêu cách trở
Vừa mới yêu đã dang dở tan tành
.
Khi trái tình nó vẫn hãy còn xanh
Nhưng giông bão nên gãy cành trơ gốc
Ta còn lại một khoảng trời đơn độc
Gắng gượng mà lăn lóc với nhân gian
.
Ta biết nhau... ôi đã qua muộn màng
Bởi đã vướng những mối dây ràng buộc
Tâm hồn héo khô, xác thân gầy guộc
Vì biết rằng... ta chẳng thuộc về nhau!...
.
Và bây giờ ta cảm nhận nỗi đau
Yêu là chết tâm hồn ta héo úa
Dăm câu thơ cứa tâm lòng máu ứa
Thương nhớ ơi tắc nghẹn tiếng tâm tình …
....
THƠ CŨ  ĐĂNG LẠI.....