Em trao anh đá ân tình quá nặng
Anh kiêu hãnh thách thức cả nắng mưa
Trong giông gió ngỡ đã bỏ người xưa
Mà đâu biết gió mưa còn đeo đẳng
.
Hình bóng em như cơn mê trầm mặc
Bao mưa giông trút giọt đắng vào lòng
Lạnh cô đơn vỡ như mưa bóng nước
Cánh chim trời phiêu lãng có thấu không?
.
Đâu phải thu lá mới đổ muôn chiều
.
Đâu phải thu lá mới đổ muôn chiều
Em cứ thế cho mênh mang nỗi nhớ...
....
....