Sợi nắng êm đềm nhàn nhạt rồi
Từ nay xa xót một đơn côi
Đâu còn hồng nắng chiều xưa nữa
Cái thủa ban đầu tình đã trôi
.
Bến nước nắng rơi nhạt hoa đời
Tím ơi thương khóc giọt tình rơi
Không em bến cũ dòng sông trắng
Réo rắt lòng đau nghẹn ngào lời
.
Kín lòng chơi vơi nỗi xuyến mong
Đài trang đâu rồi bến long đong
Dạt dòng chảy vội mơ xưa tắt
Lịm tận đáy lòng khách tang bồng
.
Vắng lạnh luồn song gió thấm sương
Sướt mướt thơ buồn kéo sợi hường
Tương tư lòng mộng đời tưởng bở
Vụn vỡ đáy lòng luống đoạn trường
.
Nỗi buồn thấm sương em đổi lời
Anh gói lòng sầu bến sao rơi
Xa xăm vương mắt trách bên ấy
Cười cợt chi em vỡ lá rơi .
.
Quạnh vắng bến đời từ nay ư
Không em chiều chiều khóc tương tư
Mưa lòng ướt đẫm hồn rối tóc
Phai dấu cánh tình chấp chới thư
...........