TRANG CHỦ

20 tháng 7, 2017

DĨ VÃNG .....


Dải sóng xanh vẫn xỏa bờ cát trắng 
Nhưng hoàng hôn đã đuổi nắng về tây 
Kỷ niệm xưa xanh lá đã bao ngày 
Nay tan xa theo trùng dương con sóng 
.
Phải quên thôi đất biển trời rực nắng 
Trả lại người những êm ái trần ai 
Nhát dao cứa làm tim rớt máu đào 
Thôi là hết miền thương xưa khúc ái 
.
Rồi đến ngày tất cả vào hư không 
Bao ý thơ sẽ trở thành kỷ niệm 
Lòng ta nhớ và hồn cứ lưu luyến 
Rồi nghẹn lòng gạt nước mắt rời xa 
.
Đời đâu bể khói sương phủ lòng nhòa 
Hồn rớt lệ cho đôi môi mặn đắng 
Bao kỷ niệm đắp nấm mồ dĩ vãng 
Thế là hết ân tình phải xa nhau .

5 nhận xét:

  1. Thơ buồn vậy anh Tân ơi.... cofe cùng ND cho vui anh nè

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Chiều buông vội anh giật mình ngơ ngác
      Gỉa nai thôi đâu có khác cuộc đời
      Tóc sương buồn nhấn chìm nỗi đơn côi
      Ta đâu muốn trở về thời mây gió
      .
      Cô em ơi còn nơi ấy không đó
      Ta cùng đi cà phê nhé em ơi
      Một sẻ chia một niềm nhớ đời người
      Cà phê đắng thơm thơm thật dìu dịu....
      ....

      Xóa
  2. Giấc Mơ Hồng

    Vần thơ còn đó hôm nào
    Một thời mộng ảo
    ngọt ngào
    trôi xa

    Mới đây
    như đã phôi pha
    Chỉ là giọt nhớ
    nhạt nhoà
    hư không

    Chỉ là khoảng trống
    mênh mông
    Chì là một giấc
    mơ hồng đã qua
    -
    Có phải thế không nhỉ ???

    Trả lờiXóa
  3. Rồi cũng là những giấc mơ phai
    Chíếc lá thu rụng vỡ hình hài
    Cây sẽ buồn thân trơ trọi lá
    Như chim lạc loài chấp chới bay

    Trở giấc bên ngoài đã đổ mưa
    Gợi lòng nhung nhớ chuyện ngày xưa
    Nằm im nghe gió lùa song cửa
    Mưa giao mùa lá úa lưa thưa

    Đã lâu lắm không về phố cũ
    Nhớ con đường êm aí như ru
    Để xót xa lưu luyến u hoài
    Tháng mười này buồn như lá rủ
    CẢM TÁC -

    Trả lờiXóa